Tải App Lotus
Quét mã QR để tải app Lotus
Nhập mã xác nhận OTP
Hãy nhập mã xác nhận đang hiển thị trên ứng dụng Lotus.
Gửi lại sau 00:30
Nhật ký bác sĩ Bệnh viện Cửa khẩu Cầu Treo, Hà Tĩnh
Làm y rồi mới hiểu, hóa ra đồng tiền kiếm được cũng chẳng dễ dàng gì. Có bao đêm thức trắng với những ca trực, bao nhiêu lần tất tả ngược xuôi khi viện quá nhiều bệnh nhân.
Làm y rồi mới hiểu, được sống đã là một điều đáng quý biết mấy. Mỗi lần có bệnh nhân nào đó không qua khỏi, nhìn người nhà họ khóc lóc, vật vã lại dặn lòng mình phải sống cho thật tốt, cố gắng thật nhiều để giúp được nhiều người bệnh hơn nữa.
Làm y rồi cũng hiểu, mặc dù là y tá, là bác sĩ đấy, nhưng đôi lúc vẫn không thể tránh khỏi việc lo sợ người thân bỗng dưng đổ bệnh. Và càng sợ hơn nữa khi mình làm ở bệnh viện, nhưng lại không thể chữa trị được cho người thân của mình.
Làm y rồi mới hiểu, cái nghề này vốn dĩ là làm dâu trăm họ, không thể đòi hỏi người khác phải hiểu mình, tôn trọng mình, mình luôn cố gắng làm mọi thứ đúng với lương tâm của mình nhất. Dù, có người vào viện rồi trông cậy tất cả vào mình, cảm ơn mình, nhưng cũng có người không chịu hợp tác điều trị, tỏ thái độ, bố đời, vơ đũa cả nắm.
Làm y rồi mới hiểu, thật ra y bác sĩ cũng có người "this" người "that". Không phải trong môi trường ngành y thì mọi đồng nghiệp đều tốt với nhau và tốt với mọi người xung quanh. Có những áp lực công việc không phải đến từ bệnh nhân mà đến từ chính môi trường làm việc của mình.
Làm y rồi mới hiểu, cả đời quanh quẩn chữa bệnh và chăm sóc sức khỏe cho không biết bao nhiêu người, nhưng đến khi mình mệt mỏi, đổ bệnh, đôi khi phải tự mình chống đỡ.
Làm y rồi mới hiểu, không phải cứ làm y thì sẽ không sợ máu, không sợ những vết thương hay là những cái chết. Sợ chứ, ám ảnh chứ, nhiều khi cảm thấy bị sốc tinh thần khi nhớ về những hình ảnh ấy nhưng rồi vẫn phải giấu nhẹm đi mà làm việc tiếp.
Làm y rồi mới hiểu nhiều khi chỉ mong được thất nghiệp, không còn nhìn thấy những bệnh nhân ốm đau nữa, chỉ mong ai cũng được khỏe mạnh sống những tháng ngày yên bình.
Nguồn: https://www.facebook.com/nguyendinh....
Nhật ký bác sĩ Bệnh viện Cửa khẩu Cầu Treo, Hà Tĩnh
Làm y rồi mới hiểu, hóa ra đồng tiền kiếm được cũng chẳng dễ dàng gì. Có bao đêm thức trắng với những ca trực, bao nhiêu lần tất tả ngược xuôi khi viện quá nhiều bệnh nhân.
Làm y rồi mới hiểu, được sống đã là một điều đáng quý biết mấy. Mỗi lần có bệnh nhân nào đó không qua khỏi, nhìn người nhà họ khóc lóc, vật vã lại dặn lòng mình phải sống cho thật tốt, cố gắng thật nhiều để giúp được nhiều người bệnh hơn nữa.
Làm y rồi cũng hiểu, mặc dù là y tá, là bác sĩ đấy, nhưng đôi lúc vẫn không thể tránh khỏi việc lo sợ người thân bỗng dưng đổ bệnh. Và càng sợ hơn nữa khi mình làm ở bệnh viện, nhưng lại không thể chữa trị được cho người thân của mình.
Làm y rồi mới hiểu, cái nghề này vốn dĩ là làm dâu trăm họ, không thể đòi hỏi người khác phải hiểu mình, tôn trọng mình, mình luôn cố gắng làm mọi thứ đúng với lương tâm của mình nhất. Dù, có người vào viện rồi trông cậy tất cả vào mình, cảm ơn mình, nhưng cũng có người không chịu hợp tác điều trị, tỏ thái độ, bố đời, vơ đũa cả nắm.
Làm y rồi mới hiểu, thật ra y bác sĩ cũng có người "this" người "that". Không phải trong môi trường ngành y thì mọi đồng nghiệp đều tốt với nhau và tốt với mọi người xung quanh. Có những áp lực công việc không phải đến từ bệnh nhân mà đến từ chính môi trường làm việc của mình.
Làm y rồi mới hiểu, cả đời quanh quẩn chữa bệnh và chăm sóc sức khỏe cho không biết bao nhiêu người, nhưng đến khi mình mệt mỏi, đổ bệnh, đôi khi phải tự mình chống đỡ.
Làm y rồi mới hiểu, không phải cứ làm y thì sẽ không sợ máu, không sợ những vết thương hay là những cái chết. Sợ chứ, ám ảnh chứ, nhiều khi cảm thấy bị sốc tinh thần khi nhớ về những hình ảnh ấy nhưng rồi vẫn phải giấu nhẹm đi mà làm việc tiếp.
Làm y rồi mới hiểu nhiều khi chỉ mong được thất nghiệp, không còn nhìn thấy những bệnh nhân ốm đau nữa, chỉ mong ai cũng được khỏe mạnh sống những tháng ngày yên bình.
Nguồn: https://www.facebook.com/nguyendinh....