Tải App Lotus
Quét mã QR để tải app Lotus
Nhập mã xác nhận OTP
Hãy nhập mã xác nhận đang hiển thị trên ứng dụng Lotus.
Gửi lại sau 00:30
Hôm nay, mùng 9/4, thời hạn cách ly xã hội đã được 9 ngày và còn 6 ngày nữa là hết thời hiệu. Mặc dù đã có nhiều tin đồn rằng Thủ Tướng có thể kéo dài thêm thời hiệu cách ly xã hội đến hết 30/4 nhưng tôi tin và mong rằng điều đó không xảy ra nếu như trong 6 ngày tới, Việt Nam vẫn giữ được con số người nhiễm thua con số người khỏi. Chẳng có lý do nào để kéo dài cách ly xã hội thêm khi mà nhiều người sẽ chết vì đói trước khi chết vì Covid-19.
Đúng là không ai đánh đổi sức khoẻ lấy kinh tế. Nhưng hàng chục vạn người nghèo vốn đang bán sức khoẻ để sống thì lệnh cách ly xã hội quả thực giống như việc bán sức khoẻ với giá 0 đồng với họ. Chúng ta, những người vẫn có đủ tiền để xài 3G, 4G, Wifi lên mạng khoe đồ ăn, nói chuyện trách nhiệm cộng đồng trong mùa dịch, nhưng hàng chục vạn lao động khác thì một bát mỳ tôm có thêm trứng và xúc xích cũng đã là đại tiệc với họ. Cái nghèo, cái đói có thể biến họ trở thành kẻ xấu xí trong mùa dịch khi bị chụp ảnh đưa lên báo. Cho dẫu hàng trăm, hàng ngàn điểm tiếp tế lương thực đang mỗi ngày được bày ra trên mặt báo, trên mạng xã hội. Chừng đó vẫn chưa đủ. Và chừng đó kéo dài được bao lâu?
Những hình ảnh người công nhân ở Sài Gòn đang bất chấp giãn cách xã hội để đi làm trong mùa dịch này không phải là để phê phán họ. Mà để thấy, rằng, chúng ta không thể làm siêu nhân được nữa rồi. Chúng ta cần công việc để sinh tồn, để người nghèo được lao động.
Rồi thì chúng ta cũng sẽ buộc phải quen thôi, với con số ca nhiễm vẫn xảy ra mỗi ngày. Thậm chí có cả tử vong. Chúng ta sẽ phải quen với điều đó như quen với chỉ số ô nhiễm, bụi mịn đã xảy ra trong suốt những năm qua. Như quen với những con số đau lòng từ những va chạm, tai nạn xảy ra trong lĩnh vực giao thông. Như quen với con số ca ung thư. Chúng ta sẽ buộc phải sống chung với Covid-19 thêm 18 tháng nữa hoặc lâu hơn, cho đến khi thế giới tìm ra vaccine. Vì chúng ta vẫn phải sống, bằng cách này hay cách khác. Bình tĩnh mà sống. Đừng để nỗi sợ hãi đóng băng chúng ta lại.
Sống chủ động. Tôi nghĩ thế, trong dịch Covid-19 này. Chủ động tự bảo vệ mình bằng những khuyến cáo của Bộ Y Tế. Chủ động giãn cách bản thân trong giao tiếp xã hội. Chủ động đeo khẩu trang như một việc làm bắt buộc, đừng lý do, đừng bao biện, đừng thanh minh. Kết thúc năm học đúng như lịch trình. Điểm số tốt hay tệ cũng kệ đi. Con em chúng ta còn nhiều năm học phía trước chứ đâu phải vì một năm học 2020 không trọn vẹn mà ảnh hưởng đến chúng?
Và cuối cùng, vẫn cố thêm đi, 6 ngày nữa thôi, hãy cứ ở nhà như chúng ta đã làm được trong 9 ngày qua. Thêm một người ở nhà là thêm một người an toàn, hệ thống y tế giảm bớt 1 mối lo. 6 ngày nữa thôi…
Và xin đừng ai ném đá những người trong bức ảnh này. Chúng ta chỉ nên lên án những kẻ có thể ở nhà nhưng vẫn ra đường vì sở thích cá nhân của họ.
Bài viết được thực hiện bởi Team Lá chắn virus corona.
Hôm nay, mùng 9/4, thời hạn cách ly xã hội đã được 9 ngày và còn 6 ngày nữa là hết thời hiệu. Mặc dù đã có nhiều tin đồn rằng Thủ Tướng có thể kéo dài thêm thời hiệu cách ly xã hội đến hết 30/4 nhưng tôi tin và mong rằng điều đó không xảy ra nếu như trong 6 ngày tới, Việt Nam vẫn giữ được con số người nhiễm thua con số người khỏi. Chẳng có lý do nào để kéo dài cách ly xã hội thêm khi mà nhiều người sẽ chết vì đói trước khi chết vì Covid-19.
Đúng là không ai đánh đổi sức khoẻ lấy kinh tế. Nhưng hàng chục vạn người nghèo vốn đang bán sức khoẻ để sống thì lệnh cách ly xã hội quả thực giống như việc bán sức khoẻ với giá 0 đồng với họ. Chúng ta, những người vẫn có đủ tiền để xài 3G, 4G, Wifi lên mạng khoe đồ ăn, nói chuyện trách nhiệm cộng đồng trong mùa dịch, nhưng hàng chục vạn lao động khác thì một bát mỳ tôm có thêm trứng và xúc xích cũng đã là đại tiệc với họ. Cái nghèo, cái đói có thể biến họ trở thành kẻ xấu xí trong mùa dịch khi bị chụp ảnh đưa lên báo. Cho dẫu hàng trăm, hàng ngàn điểm tiếp tế lương thực đang mỗi ngày được bày ra trên mặt báo, trên mạng xã hội. Chừng đó vẫn chưa đủ. Và chừng đó kéo dài được bao lâu?
Những hình ảnh người công nhân ở Sài Gòn đang bất chấp giãn cách xã hội để đi làm trong mùa dịch này không phải là để phê phán họ. Mà để thấy, rằng, chúng ta không thể làm siêu nhân được nữa rồi. Chúng ta cần công việc để sinh tồn, để người nghèo được lao động.
Rồi thì chúng ta cũng sẽ buộc phải quen thôi, với con số ca nhiễm vẫn xảy ra mỗi ngày. Thậm chí có cả tử vong. Chúng ta sẽ phải quen với điều đó như quen với chỉ số ô nhiễm, bụi mịn đã xảy ra trong suốt những năm qua. Như quen với những con số đau lòng từ những va chạm, tai nạn xảy ra trong lĩnh vực giao thông. Như quen với con số ca ung thư. Chúng ta sẽ buộc phải sống chung với Covid-19 thêm 18 tháng nữa hoặc lâu hơn, cho đến khi thế giới tìm ra vaccine. Vì chúng ta vẫn phải sống, bằng cách này hay cách khác. Bình tĩnh mà sống. Đừng để nỗi sợ hãi đóng băng chúng ta lại.
Sống chủ động. Tôi nghĩ thế, trong dịch Covid-19 này. Chủ động tự bảo vệ mình bằng những khuyến cáo của Bộ Y Tế. Chủ động giãn cách bản thân trong giao tiếp xã hội. Chủ động đeo khẩu trang như một việc làm bắt buộc, đừng lý do, đừng bao biện, đừng thanh minh. Kết thúc năm học đúng như lịch trình. Điểm số tốt hay tệ cũng kệ đi. Con em chúng ta còn nhiều năm học phía trước chứ đâu phải vì một năm học 2020 không trọn vẹn mà ảnh hưởng đến chúng?
Và cuối cùng, vẫn cố thêm đi, 6 ngày nữa thôi, hãy cứ ở nhà như chúng ta đã làm được trong 9 ngày qua. Thêm một người ở nhà là thêm một người an toàn, hệ thống y tế giảm bớt 1 mối lo. 6 ngày nữa thôi…
Và xin đừng ai ném đá những người trong bức ảnh này. Chúng ta chỉ nên lên án những kẻ có thể ở nhà nhưng vẫn ra đường vì sở thích cá nhân của họ.
Bài viết được thực hiện bởi Team Lá chắn virus corona.