Tải App Lotus
Quét mã QR để tải app Lotus
Nhập mã xác nhận OTP
Hãy nhập mã xác nhận đang hiển thị trên ứng dụng Lotus.
Gửi lại sau 00:30
Tớ của bây giờ thế nào: Một bên ngực ngày xưa bạn cướp đi của tớ bây giờ vẫn thế, vẫn là vết sẹo dài hơn một gang tay, chỉ khác là tớ không còn đau nhiều thôi. Và tớ cũng không có ý định tái tạo nó cả vì tớ vẫn tự tin và không sợ xấu nhé! Mái tóc dài năm đó bạn lấy đi bây giờ còn đẹp hơn nhiều, thậm chí tớ còn cắt đi rất nhiều lần rồi. Nhưng giờ đánh dấu mốc 1 năm nên tớ quyết định sẽ nuôi tóc đó K ạ. Còn bản thân tớ từ khi bạn xuất hiện tớ biết quan tâm bản thân nhiều hơn. Tớ chăm chỉ rèn luyện, chăm tập thể dục, uống nhiều nước, ăn uống đầy đủ và gắng giữ tinh thần thoải mái và ít nghĩ hơn. Tớ nhớ có lần bạn doạ tớ làm tớ sợ hãi sụp đổ bạn biết không? Nhưng may mắn là kết quả của tớ là lành tính, không sao cả. Và từ đó đến nay tớ cũng bình yên được 4 tháng rồi, may là bạn vẫn ở đó.
Ra viện rồi cứ 28 ngày tớ lại cùng bạn lên bệnh viện. Cuộc sống của tớ cứ thế tiếp diễn. Phải tiêm thứ thuốc độc làm tớ thành người già tuổi mãn kinh nhưng không sao cả, tớ chấp nhận, miễn là tớ sống và khoẻ mạnh là được. Nhiều lúc tớ quên rằng mình mang căn bệnh mạn tính, cứ ngỡ như mình không bị bệnh vậy. Nhưng rồi tớ lại ý thứ được rằng bạn vẫn luôn ở cạnh tớ.
Thi thoảng tớ lại bàng hoàng khi nghe tin một số đồng đội của tớ ra đi vì đồng bọn của bạn. Tớ buồn lắm, nhưng rồi tớ tự nhủ rằng dù thế nào đi nữa tớ nhất định phải sống, tớ phải đứng dậy để chiến thắng đội của bạn đó K à. Đồng bọn của bạn cướp đi bao nhiêu người mà tớ quen biết yêu thương. Nhưng đối với tớ, bạn nhất định phải sợ thôi. Tớ đặt ra quy tắc rằng: Nhất định phải sống thật tốt, cảm nhận được hạnh phúc, dù có gì xảy ra tớ vẫn chấp nhận và đối mặt được. Và hiện tại tớ vẫn đang thực hiện được điều đó. Vậy là mục tiêu một năm của tớ hoàn thành rồi.
Một năm trôi qua, bạn thì vẫn ở đó, tớ biết bạn chưa thể chán tớ nhưng bạn đừng làm gì để tớ và bạn xảy ra chiến tranh lần nữa nhé. Tớ của hiện tại mạnh mẽ và kiên cường lắm đó, một thời gian nữa thôi sẽ có ngày bạn từ bỏ tớ thôi.
Cảm ơn bạn! - người bạn không mời mà đến bên tớ để tớ cảm nhận được cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp và hạnh phúc nhé!
Qua đây, tôi cũng xin nhắn nhủ đôi lời đến mọi người là, nếu mọi người ở đây ai đang điều trị hoặc lo sợ mình mắc ung thư thì mọi người đừng lo lắng quá nhé. Hãy bình tĩnh chấp nhận và đối mặt. Như vậy thì cuộc chiến với ung thư sẽ nhẹ nhàng và dễ dàng hơn. Bởi vì sau tất cả những biến cố thì mọi chuyện lại trở lại bình thường thôi. Như tôi của bây giờ-cô gái bị ung thư ở tuổi 22 và điều trị gần 9 tháng ròng rã, nhiều lúc tôi cho phép mình yếu đuối một chút nhưng rồi lại đứng lên, kết quả là tôi cũng ra viện được hơn 1 năm rồi đó.
Một người trẻ như tôi - tôi đã chấp nhận, chấp nhận việc mình bị ung thư. Tôi không hề che giấu mà coi nó trở thành một căn bệnh mạn tính và phải sống chung với nó thôi. Tôi chấp nhận rằng mất 1 bên ngực - chấp nhận được cả việc đối mặt với hàng loạt tác dụng phụ trong quá trình điều trị-và chấp nhận cả việc ra viện rồi nhưng vẫn tiếp tục công cuộc điều trị ngăn ngừa tái phát. Và kết quả là tôi ổn, tôi vẫn khỏe mạnh. Chính vì vậy mọi người hãy lạc quan lên nhé. Chúc tất cả mọi người sẽ chiến thắng người bạn K.
Theo Nhungnhoong Mini
Nguồn: FBNV
Tớ của bây giờ thế nào: Một bên ngực ngày xưa bạn cướp đi của tớ bây giờ vẫn thế, vẫn là vết sẹo dài hơn một gang tay, chỉ khác là tớ không còn đau nhiều thôi. Và tớ cũng không có ý định tái tạo nó cả vì tớ vẫn tự tin và không sợ xấu nhé! Mái tóc dài năm đó bạn lấy đi bây giờ còn đẹp hơn nhiều, thậm chí tớ còn cắt đi rất nhiều lần rồi. Nhưng giờ đánh dấu mốc 1 năm nên tớ quyết định sẽ nuôi tóc đó K ạ. Còn bản thân tớ từ khi bạn xuất hiện tớ biết quan tâm bản thân nhiều hơn. Tớ chăm chỉ rèn luyện, chăm tập thể dục, uống nhiều nước, ăn uống đầy đủ và gắng giữ tinh thần thoải mái và ít nghĩ hơn. Tớ nhớ có lần bạn doạ tớ làm tớ sợ hãi sụp đổ bạn biết không? Nhưng may mắn là kết quả của tớ là lành tính, không sao cả. Và từ đó đến nay tớ cũng bình yên được 4 tháng rồi, may là bạn vẫn ở đó.
Ra viện rồi cứ 28 ngày tớ lại cùng bạn lên bệnh viện. Cuộc sống của tớ cứ thế tiếp diễn. Phải tiêm thứ thuốc độc làm tớ thành người già tuổi mãn kinh nhưng không sao cả, tớ chấp nhận, miễn là tớ sống và khoẻ mạnh là được. Nhiều lúc tớ quên rằng mình mang căn bệnh mạn tính, cứ ngỡ như mình không bị bệnh vậy. Nhưng rồi tớ lại ý thứ được rằng bạn vẫn luôn ở cạnh tớ.
Thi thoảng tớ lại bàng hoàng khi nghe tin một số đồng đội của tớ ra đi vì đồng bọn của bạn. Tớ buồn lắm, nhưng rồi tớ tự nhủ rằng dù thế nào đi nữa tớ nhất định phải sống, tớ phải đứng dậy để chiến thắng đội của bạn đó K à. Đồng bọn của bạn cướp đi bao nhiêu người mà tớ quen biết yêu thương. Nhưng đối với tớ, bạn nhất định phải sợ thôi. Tớ đặt ra quy tắc rằng: Nhất định phải sống thật tốt, cảm nhận được hạnh phúc, dù có gì xảy ra tớ vẫn chấp nhận và đối mặt được. Và hiện tại tớ vẫn đang thực hiện được điều đó. Vậy là mục tiêu một năm của tớ hoàn thành rồi.
Một năm trôi qua, bạn thì vẫn ở đó, tớ biết bạn chưa thể chán tớ nhưng bạn đừng làm gì để tớ và bạn xảy ra chiến tranh lần nữa nhé. Tớ của hiện tại mạnh mẽ và kiên cường lắm đó, một thời gian nữa thôi sẽ có ngày bạn từ bỏ tớ thôi.
Cảm ơn bạn! - người bạn không mời mà đến bên tớ để tớ cảm nhận được cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp và hạnh phúc nhé!
Qua đây, tôi cũng xin nhắn nhủ đôi lời đến mọi người là, nếu mọi người ở đây ai đang điều trị hoặc lo sợ mình mắc ung thư thì mọi người đừng lo lắng quá nhé. Hãy bình tĩnh chấp nhận và đối mặt. Như vậy thì cuộc chiến với ung thư sẽ nhẹ nhàng và dễ dàng hơn. Bởi vì sau tất cả những biến cố thì mọi chuyện lại trở lại bình thường thôi. Như tôi của bây giờ-cô gái bị ung thư ở tuổi 22 và điều trị gần 9 tháng ròng rã, nhiều lúc tôi cho phép mình yếu đuối một chút nhưng rồi lại đứng lên, kết quả là tôi cũng ra viện được hơn 1 năm rồi đó.
Một người trẻ như tôi - tôi đã chấp nhận, chấp nhận việc mình bị ung thư. Tôi không hề che giấu mà coi nó trở thành một căn bệnh mạn tính và phải sống chung với nó thôi. Tôi chấp nhận rằng mất 1 bên ngực - chấp nhận được cả việc đối mặt với hàng loạt tác dụng phụ trong quá trình điều trị-và chấp nhận cả việc ra viện rồi nhưng vẫn tiếp tục công cuộc điều trị ngăn ngừa tái phát. Và kết quả là tôi ổn, tôi vẫn khỏe mạnh. Chính vì vậy mọi người hãy lạc quan lên nhé. Chúc tất cả mọi người sẽ chiến thắng người bạn K.
Theo Nhungnhoong Mini
Nguồn: FBNV